《稽山书院尊经阁记》

jīng
,
cháng
dào
,
zài
tiān
wèi
zhī
mìng
,
rén
wèi
zhī
xìng
,
zhǔ
shēn
wèi
zhī
xīn
xīn
,
xìng
,
mìng
,
tōng
rén
,
hǎi
,
sāi
tiān
,
gèn
jīn
,
yǒu
,
yǒu
tóng
,
yǒu
huò
biàn
zhě
,
shì
cháng
dào
yīng
gǎn
,
wéi
yǐn
,
wéi
xiū
,
wéi
ràng
,
wéi
shì
fēi
;
jiàn
shì
,
wéi
zhī
qīn
,
wéi
jūn
chén
zhī
,
wéi
zhī
bié
,
wéi
cháng
yòu
zhī
,
wéi
péng
yǒu
zhī
xìn
shì
yǐn
,
xiū
,
ràng
,
shì
fēi
,
shì
qīn
,
,
,
bié
,
xìn
,
;
jiē
suǒ
wèi
xīn
,
xìng
,
mìng
tōng
rén
,
hǎi
,
sāi
tiān
,
gèn
jīn
,
yǒu
,
yǒu
tóng
,
yǒu
huò
biàn
zhě
,
shì
cháng
dào
shì
cháng
dào
,
yán
yīn
yáng
xiāo
zhī
háng
yān
,
wèi
zhī
》;
yán
gāng
zhèng
shì
zhī
shī
yān
,
wèi
zhī
shū
》;
yán
yǒng
xìng
qíng
zhī
yān
,
wèi
zhī
shī
》;
yán
tiáo
jié
wén
zhī
zhù
yān
,
wèi
zhī
》;
yán
xīn
píng
zhī
shēng
yān
,
wèi
zhī
》;
yán
chéng
wěi
xié
zhèng
zhī
biàn
yān
,
wèi
zhī
chūn
qiū
》。
shì
yīn
yáng
xiāo
zhī
háng
zhì
chéng
wěi
xié
zhèng
zhī
biàn
,
;
jiē
suǒ
wèi
xīn
,
xìng
,
mìng
tōng
rén
,
hǎi
,
sāi
tiān
,
gèn
jīn
,
yǒu
,
yǒu
tóng
,
yǒu
huò
biàn
zhě
,
shì
zhī
wèi
liù
jīng
liù
jīng
zhě
fēi
,
xīn
zhī
cháng
dào
zhě
,
zhì
xīn
zhī
yīn
yáng
xiāo
zhě
;《
shū
zhě
,
zhì
xīn
zhī
gāng
zhèng
shì
zhě
;《
shī
zhě
,
zhì
xīn
zhī
yǒng
xìng
qíng
zhě
;《
zhě
,
zhì
xīn
zhī
tiáo
jié
wén
zhě
;《
zhě
,
zhì
xīn
zhī
xīn
píng
zhě
;《
chūn
qiū
zhě
,
zhì
xīn
zhī
chéng
wěi
xié
zhèng
zhě
jūn
zhī
liù
jīng
,
qiú
zhī
xīn
zhī
yīn
yáng
xiāo
ér
shí
háng
yān
,
suǒ
zūn
;
qiú
zhī
xīn
zhī
gāng
zhèng
shì
ér
shí
shī
yān
,
suǒ
zūn
shū
;
qiú
zhī
xīn
zhī
yǒng
xìng
qíng
ér
shí
yān
,
suǒ
zūn
shī
;
qiú
zhī
xīn
zhī
tiáo
jié
wén
ér
shí
zhù
yān
suǒ
zūn
;
qiú
zhī
xīn
zhī
xīn
píng
ér
shí
shēng
yān
,
suǒ
zūn
;
qiú
zhī
xīn
zhī
chéng
wěi
xié
zhèng
ér
shí
biàn
yān
,
suǒ
zūn
chūn
qiū
gài
zhě
shèng
rén
zhī
rén
yōu
hòu
shì
ér
shù
liù
jīng
,
yóu
zhī
jiā
zhě
zhī
,
chǎn
cáng
zhī
,
sūn
zhě
huò
zhì
wàng
sàn
shī
,
kùn
qióng
ér
quán
,
ér
jiā
zhī
suǒ
yǒu
zhī
,
shǐ
使
zhī
shì
shǒu
chǎn
cáng
zhī
ér
xiǎng
yòng
yān
,
miǎn
kùn
qióng
zhī
huàn
liù
jīng
zhě
,
xīn
zhī
;
ér
liù
jīng
zhī
shí
,
xīn
,
yóu
zhī
chǎn
cáng
zhī
shí
,
zhǒng
zhǒng
,
cún
jiā
;
zhě
,
míng
zhuàng
shù
ér
ér
shì
zhī
xué
zhě
,
zhī
qiú
liù
jīng
zhī
shí
xīn
,
ér
kǎo
suǒ
yǐng
xiǎng
zhī
jiān
,
qiān
zhì
wén
zhī
,
kēng
kēng
rán
wéi
shì
liù
jīng
;
shì
yóu
jiā
zhī
sūn
,
shǒu
shì
xiǎng
yòng
chǎn
cáng
zhī
shí
,
wàng
sàn
shī
,
zhì
rén
gài
,
ér
yóu
xiāo
xiāo
rán
zhǐ
yuē
:“
chǎn
cáng
zhī
!”
shì
?
!
liù
jīng
zhī
xué
,
míng
shì
,
fēi
zhāo
zhī
shàng
gōng
,
chóng
xié
shuō
,
shì
wèi
luàn
jīng
;
xùn
,
zhuàn
sòng
,
méi
qiǎn
wén
xiǎo
jiàn
,
tiān
xià
zhī
ěr
,
shì
wèi
jīng
;
chǐ
yín
,
jìng
guǐ
biàn
,
shì
jiān
xīn
dào
háng
,
zhú
shì
lǒng
duàn
,
ér
yóu
wéi
tōng
jīng
,
shì
wèi
zéi
jīng
ruò
shì
zhě
,
shì
bìng
suǒ
wèi
zhě
ér
liè
huǐ
zhī
,
níng
zhī
suǒ
wéi
zūn
jīng
?
yuè
chéng
jiù
yǒu
shān
shū
yuàn
,
zài
lóng
西
gǎng
,
huāng
fèi
jiǔ
jùn
shǒu
wèi
nán
nán
jūn
,
zhèng
mín
,
kǎi
rán
dào
xué
zhī
zhī
,
jiāng
jìn
zhī
shèng
xián
zhī
dào
,
shì
shǐ
使
shān
yīn
líng
jūn
yíng
tuò
shū
yuàn
ér
xīn
zhī
;
yòu
wéi
zūn
jīng
zhī
hòu
,
yuē
:
jīng
zhèng
shù
mín
xīng
,
shù
mín
xīng
xié
chéng
,
qǐng
yán
,
shěn
duō
shì
huò
,
wéi
zhī
ruò
shì
!
shì
zhī
xué
zhě
,
shuō
ér
qiú
zhū
xīn
yān
,
shù
zhī
suǒ
wéi
zūn
jīng

分享

王守仁的诗词欣赏

《用实夫韵》

明代 王守仁王守仁 明代

诗从雪后吟偏好,酒向山中味转佳。

岩瀑随风杂钟磬,水花如雨落袈裟。

暂无


分享

《诸门人送至龙里道中二首》

明代 王守仁王守仁 明代

蹊路高低入乱山,诸贤相送愧间关。

高低不平的小路穿行于乱山之间,诸位贤人相送这么远真令我不安。

溪云压帽兼愁重,风雪吹衣着鬓斑。

小溪上空乌云压头更增添了离别的愁绪,风吹动着衣服雪花沾满了鬓发。

花烛夜堂还共语,桂枝秋殿听跻攀。

什么时候还能在燃着花烛的草堂上共叙情谊,我呀等着听你们登科及弟的喜讯。

相思不作勤书礼,别后吾言在订顽。

只要互相思念也用不着太多的书信问侯,分别之后我希望你们更深入的研究学问。

雪满山城入暮关,归心别意两茫然。

傍晚时来到铺满大雪的山城关界,回乡的心情和离别的愁绪使人茫然若失。

及门真愧从陈日,微服还思过宋年。

学生们在困难时跟随我真令我惭愧,这使人会想起孔子微服过宋的故事来。

樽酒无因同岁晚,缄书有雁寄春前。

岁暮时不为什么也要在一起喝酒论道,春天里要记着寄书信来。

莫辞秉烛通霄坐,明日相思隔陇烟。

莫要推辞通宵秉烛而坐,过了明天呵陇上的烟雾就隔断了相互的思念。


分享

《书汪进之太极岩二首 其一》

明代 王守仁王守仁 明代

一窍谁将混沌开,千年样子道州来。须知太极元无极,始信心非明镜台。


分享

《次栾子仁韵送别四首 其二》

明代 王守仁王守仁 明代

操持存养本非禅,矫枉宁知已过偏。此去好从根脚起,竿头百尺未须前。


分享

《重游开元寺戏题壁》

明代 王守仁王守仁 明代

中丞不解了公事,到处看山复寻寺。

尚为妻奴守俸钱,至今未得休官去。

暂无

三月开元两度来,寺僧倦客门未开。

暂无

山灵似嫌俗士驾,溪风拦路吹人回。

暂无

君不见富贵中人如中酒,折腰解酲须五斗。

暂无

未妨适意山水间,浮名于我亦何有。

暂无


分享

《月下吟三首 其二》

明代 王守仁王守仁 明代

江天月色自清秋,不管人间底许愁。谩拟翠华旋北极,正怜白发倚南楼。

狼烽绝塞寒初入,鹤怨空山夜未休。莫重三公轻一日,虚名真觉是浮沤。

暂无


分享

《重游化城寺二首 其二》

明代 王守仁王守仁 明代

山寺从来十九秋,旧僧零落老比丘。帘松尽长青冥干,瀑水犹悬翠壁流。

人住层崖嫌洞浅,鸟鸣春涧觉山幽。年来别有閒寻意,不似当时孟浪游。

暂无


分享

《再过濂溪祠用前韵》

明代 王守仁王守仁 明代

曾向图书识面真,半生长自愧儒巾。斯文久已无先觉,圣世今应有逸民。

一自支离乖学术,竞将雕刻费精神。瞻依多少高山意,水漫莲池长绿蘋。

暂无


分享

《次韵怀冷泉禅师》

明代 王守仁王守仁 明代

八年京国雁书沈,每见游僧问好音。已喜法支流日本,剩传诗价到鸡林。

马嘶赤拨晨朝散,花落氍毹午定深。今雨不来春又暮,鹫峰烟树绿成阴。

暂无


分享

《忆龙泉山(京师作)》

明代 王守仁王守仁 明代

我爱龙泉寺,寺僧颇疏野。

尽日坐井栏,有时卧松下。

暂无

一夕别山云,三年走车马。

暂无

愧杀岩下泉,朝夕自清泻。

暂无


分享