《苦春霖作寄友》

yīng
lóng
qiān
nán
fāng
,
yín
bèi
jiāng
gān
wàng
shī
píng
,
yǎng
zhān
yǐn
chóng
luán
yīn
fēng
liǎn
xuān
,
cán
yuè
hán
shí
niǎo
hǎo
yīn
,
zhòng
fāng
wēi
cán
wàn
liú
zhù
jiāng
,
zēng
lán
shù
jūn
kuàng
jiē
,
qiǎo
rán
huān
duì
jiǔ
liáo
,
yuán
qín
wéi
shuí
dàn
dàn
wéi
chóu
lín
yǐn
,
réng
yǒng
tàn
tàn
yīn
gǎn
,
shuí
néng
shí
duān
xiě
huái
怀
tóng
xīn
,
wèi
dān

分享

吴筠的诗词欣赏

《胡无人行》

唐代 吴筠吴筠 唐代

剑头利如芒,恒持照眼光。铁骑追骁虏,金羁讨黠羌。
高秋八九月,胡地早风霜。男儿不惜死,破胆与君尝。


分享

《苦春霖作寄友》

唐代 吴筠吴筠 唐代

应龙迁南方,霪雨备江干。俯望失平陆,仰瞻隐崇峦。

阴风敛暄气,残月凄已寒。时鸟戢好音,众芳亦微残。

暂无

万流注江湖,日夜增波澜。数君旷不接,悄然无与欢。

暂无

对酒聊自娱,援琴为谁弹。弹为愁霖引,曲罢仍永叹。

暂无

此叹因感物,谁能识其端。写怀寄同心,词极意未殚。

暂无


分享