《依韵和再开芍药十六首 其五》

shì
jǐng
chū
chuán
wéi
kōng
,
zhí
luò
mán
dāng
zhōng
bié
chéng
xiān
zhǎng
fēi
shí
lòu
,
shèng
zhān
xūn
xián
fēng
kuì
shuāng
nán
gēng
hēi
,
shuí
lián
fěn
miàn
cháng
hóng
wéi
huà
shǐ
chóu
chuán
mào
,
jiān
shǐ
使
shī
rén
fèi
jìn
gōng

分享

陆佃的诗词欣赏

《依韵和再开芍药十六首 其九》

宋代 陆佃陆佃 宋代

谁言见惯是司空,旧说扬州未必中。可是两三千处月,能如二十五般风。

依稀仙帐魂今返,遭遇神针肉更红。却得蓬蒿遮蔽力,便教重见太平功。

暂无


分享

《依韵和再开芍药十六首 其五》

宋代 陆佃陆佃 宋代

市井初传为一空,直疑伊洛谩当中。别承仙掌非时露,剩占薰弦几日风。

自愧霜髭难更黑,谁怜粉面不长红。岂惟画史愁传貌,兼使诗人费尽功。

暂无


分享