《赠杨溥》

fēng
chéng
duō
yīng
xián
,
lǎo
nǎng
yǒu
yún
piān
míng
yǒu
zhě
tiān
xià
chuán
,
xié
chū
gōu
shān
xiān
zhāng
shàng
yǒu
fēng
bēi
jiān
,
wàn
qiān
qiū
gǎn
juān
què
yǒu
bǎi
nián
,
xīng
chén
miè
tóng
chán
zhì
jūn
cháng
pián
xiān
,
fēng
hòu
cān
qián
wǎng
wǎng
jiàn
téng
chōng
tiān
,
zhě
tài
ā
zhòng
lóng
quán
dòu
niú
hàn
guāng
xiāng
xiān
,
léi
huàn
ān
zhī
rán
西
shān
běi
yán
mái
cāng
yān
,
huá
yīn
jǐng
lián
yán
jīn
shuāng
qiú
zhōng
wān
yán
,
hèn
shí
zhāng
mào
xiān
jīng
shén
wéi
àn
shì
qián
,
shū
zēng
chán
kòu
mén
bāo
zhuó
yīn
qīng
yuán
,
xún
zhī
shēng
xiāng
lián
tóng
zài
fēng
chéng
nán
běi
chán
,
xíng
yào
nán
luán
yáo
huán
shěn
yǐn
chén
āi
biān
,
gāo
tán
xióng
biàn
chán
yuán
shēn
suō
shǒu
gǎn
xuān
,
yáng
fēn
lán
quán
yún
zào
luò
yuān
,
cáo
shōu
juān
kāng
zhuāng
yǒu
yīng
háo
qián
,
zhēn
suān
hán
shā
tóu
jìng
qīng
lián
quán
,
sōng
shāo
piāo
qiān
zài
lín
kōng
chán
,
fǒu
jiāng
yān
xián
,
èr
zhě
nán
dāng
yān
dǒu
sān
qián
wàn
qián
,
cài
gēn
duò
níng
shān
shí
liù
bǎn
liǎng
jiān
,
bàn
qiān
xiào
zhūn
zhān
,
yǒu
shí
huī
zhǔ
qiāo
āi
xián
tán
mìng
zhě
quán
,
lüè
gēng
xiāng
zhōu
xuán
xiào
shī
yán
,
shuǐ
ruò
gēng
quán
,
kěn
cǎo
cǎo
wéi
jiāng
nán
gōng
chéng
míng
suì
fēi
piān
piān
,
zuò
fáng
zuò
zhòng
lián
zhōu
shū
bǎo
lìng
rén
lián
,
cháng
guì
gào
bié
chuán
píng
lùn
zhān
,
léng
jīn
jìng
shè
xuán
yǒu
jiàn
wèn
zhě
miàn
mán
,
dàn
shí
gào
zhī
huī
rán
bié
yǒu
fēi
rén
huán
,
wáng
diān
lái
chǔ
cóng
diān
zōng
xiàng
wáng
quān
,
nán
zhān
shī
xián
lín
bǎo
shòu
huáng
biān
,
sān
biān
yuè
shàng
céng
xiāo
diān
chéng
píng
yuán
,
hòu
lái
sān
jié
qín
yǎn
duān
tiān
guān
sān
,
yáo
ér
jiǎo
pán
jià
léi
diàn
chí
bēn
tuān
,
míng
yuè
táng
zhōng
jiào
mián
shí
shēng
tián
tián
,
jīn
fēng
fāng
diān
jiāng
máng
máng
xuě
mǎn
chuān
,
chún
xīng
jìn
chēng
西
fān
tǎng
jiàn
jiāng
huái
ruán
,
zài
shān
shān

分享

王质的诗词欣赏

《问王稚川借其父承可诗二首 其二》

唐代 王质王质 唐代

百代风流集豫章,娟娟各自作时妆。谁知索虎钩鲸手,传到黄家便到王。


分享

《题龚嘉谋墨梅》

唐代 王质王质 唐代

梅花一枝复一枝,是邪非邪吾不知。空堂惨淡寒寂寞,安得璀璨生光辉。

今朝朔云覆江野,无乃雪花冲屋楣。少定徐观元不尔,壁上横陈皆不飞。

暂无

摩挲零乱争欲动,亟避又不来沾衣。稍悟寒英著明缟,已信未信犹衔疑。

暂无

虽然是梅不是雪,亦岂人力攘天机。伸脚欲下俄复缩,泠泠亦似奔湍溪。

暂无

忽听檐牙啅林雀,纷纷惊下玉葳蕤。鼻端三嗅定何有,萧骚若有霜风吹。

暂无

乃是瀼溪小龚子,搦笔汎翰生清奇。老杜见松被松嚇,王子见梅遭梅欺。

暂无

却忆西湖疏影里,断桥流水袖香归。

暂无


分享

《山水友馀辞 苦菜》

唐代 王质王质 唐代

王瓜后,靡草前,荠却苦,荼却甘。贝母花哆哆,龙葵叶团团。

苦菜,苦菜,空山自有閒人爱,竹箸木瓢越甜煞。

暂无


分享

《赠同省访别》

唐代 王质王质 唐代

咳唾相闻地,江湖各一天。所思无物似,此去有人怜。

身远何能近,心宽自觉便。难言知几许,回首意茫然。

暂无


分享

《集秦国文恭公句寿胡正仲四首 其二》

唐代 王质王质 唐代

玉蟾濡翰待君挥,五世嘉占得凤飞。朝野多驩天子圣,便应调鼎向黄扉。


分享

《上虞相行春口号十首 其九》

唐代 王质王质 唐代

娇风悄悄日晶晶,只见花光不见尘。行过津头旗转脚,万波吹动碧鳞鳞。


分享

《和御制诗五首 其四》

唐代 王质王质 唐代

鼎待周公定,羹须傅说和。上方资羽翼,谁解废江河。

志定功应就,时来力不多。晋公门下客,豫制凯旋歌。

暂无


分享

《满江红(渔舟)》

唐代 王质王质 唐代

莽莽云平,都不辨、近山远水。尽徘徊、尚留波面,未归湾尾。浪猛深深鸥抱稳,波寒缩缩鱼沈底。恐狂风、颠雨岸多摧,舟难舣。

船篷重,拖不起。蓑衣湿,森如洗。想杖头未足,杯中无计。渔网吹翻无把捉,钓竿冻断成抛弃。到高歌、风静月明时,谁如你。

暂无


分享

《山水友馀辞 水芋头》

唐代 王质王质 唐代

不粤卵,不岷鸱,虽沉波,堪作魁。葧脐叶搓牙,芥■苗整齐。

水芋头,水芋头,江湖百年无一愁,南湾北湾皆膳羞。

暂无


分享

《送韩总二首 其一》

唐代 王质王质 唐代

斗绝重关险,星驰四牡騑。昕朝三劳遣,昼锦再光辉。

距踊欢趋死,权奇饱欲飞。羌儿还解事,早送版图归。

暂无


分享