《鄱阳酬泉州曹使君见寄》

shēng
xìng
,
suǒ
bǐng
duō
gāng
cháng
shēn
gān
zhī
cháo
,
xīn
qiān
rèn
xiáng
zhì
gǒu
tiān
mìng
,
guì
fēi
wàng
tán
wàn
chéng
qián
,
gān
jié
hóu
jiāng
jūn
chéng
shùn
,
qiān
wén
shān
xiāng
cùn
huái
怀
chūn
fēng
,
tiān
xià
fāng
piàn
qiě
zài
,
shuāng
shāng
wáng
zhāng
hàn
,
hán
zhú
zhū
táng
zhōng
lǐng
wài
,
jiāng
shì
juàn
,
xiě
zhān
cháng
xué
jiē
,
suí
áng
gān
shí
yàn
ān
rén
,
miè
rán
yáng
gǎn
dǒu
,
xióng
néng
dāng
kuàng
èr
zhǎng
zhě
,
kěn
qiǎo
huáng
ài
rén
jié
,
jiǎo
jiǎo
míng
shuāng
jīn
biǎn
jiāng
jiǎo
,
duō
cán
hán
wáng
zuì
huò
chēng
,
suǒ
sǔn
shāng
xiān
máng
jìn
shì
lái
guān
xià
,
jūn
ēn
nán
wàng
jiǔ
shèng
yǐn
liáng
,
shī
háo
yǒu
zhāng
qiū
lái
wèi
gōng
tíng
,
jīn
huáng
huáng
dēng
gāo
,
liáo
shū
kuáng
zhuó
yǒu
méi
shèng
,
zuò
jùn
zhī
páng
jiǎo
shǒu
líng
,
cāng
làng
yīn
chéng
ān
,
zèng
míng
láng
quán
nán
cáo
shǐ
使
jūn
,
shī
yuán
wàn
cháng
bǎi
yán
,
dēng
kǒng
táng
wén
zhī
jīn
shí
yīn
,
chún
chún
gōng
shāng
niàn
míng
,
shēng
yīng
lái
yuǎn
fāng
xiāng
yǎng
xīn
,
tiān
hào
jiāng
zhī
bèi
wàn
,
zhào
zhī
xié
sān
guāng
dào
guǒ
kuò
,
táo
táo
zuì
xiāng

分享

范仲淹的诗词欣赏

《和李光化秋咏四首其三·晚》

宋代 范仲淹范仲淹 宋代

晚色动边思,去年犹未归。

戌楼人已冷,目断望征衣。

暂无


分享

《绛州园池》

宋代 范仲淹范仲淹 宋代

绛台使君府,亭阁参园圃。

一泉西北来,群峰高下睹。

暂无

池鱼或跃金,水帘长布雨。

暂无

怪柏锁蛟虬,丑石斗貙虎。

暂无

群花相倚笑,垂杨自由舞。

暂无

静境合通仙,清阴不如暑。

暂无

每与风月期,可无诗酒助。

暂无

登临问民俗,依旧陶唐古。

暂无


分享

《和庞醇之见寄》

宋代 范仲淹范仲淹 宋代

北楼千尺午犹寒,冉冉飞尘不可干。

横望沧溟了无际,贵人休向画图看。

暂无


分享

《和黄揔太博上知郡杜少卿》

宋代 范仲淹范仲淹 宋代

万石君贤再出麾,犹龙川上五歌时。

九重执宪清规在,十镇分忧白发知。

暂无

环禁申威星拱极,铃斋舒啸月侵帷。

暂无

金台下客思何报,愿上中和乐职诗。

暂无


分享

《即席呈太傅相公》

宋代 范仲淹范仲淹 宋代

凤池三入冠台躔,致了升平一品闲。

白傅歌诗傅海外,晋公桃李满人间。

暂无

上都云远经时别,故国春浓几度还。

暂无

太史占天应有奏,寿星光彩近南山。

暂无


分享

《赴桐庐郡淮上遇风三首》

宋代 范仲淹范仲淹 宋代

一棹危于叶,傍观亦损神。

他时在平地,无忽险中人。

暂无


分享

《归雁》

宋代 范仲淹范仲淹 宋代

稻梁留不得,一一起江天。

带雪南离楚,和春北入燕。

暂无

依依前伴侣,历历旧山川。

暂无

林叶程犹远,梅花信可传。

暂无

子规啼到晓,鹦鹉锁经年。

暂无

应羡冥冥者,东风羽翼全。

暂无


分享

《寄石学士》

宋代 范仲淹范仲淹 宋代

家有清白志,所实甑中尘。

休去无生涯,老来犹苦辛。

暂无

一麾了婚嫁,万事蠹精神。

暂无

与君尝大言,定作青山邻。

暂无

蹭蹬未携手,得无羞故人。

暂无


分享

《和太傅邓公归游武当见寄》

宋代 范仲淹范仲淹 宋代

三提相印代天工,邓国归来耀本封。

此日神仙丁令鹤,几年霖雨武侯龙。

暂无

酬恩定得祠黄石,谈道须期会赤松。

暂无

莫虑故乡陵谷变,武当依旧碧重重。

暂无


分享

《和韩布殿丞三首其一·泛湖中》

宋代 范仲淹范仲淹 宋代

平湖万顷碧,谢客一开颜。

待得临清夜,徘徊载月还。

暂无


分享