《长恨歌》

hàn
huáng
zhòng
qīng
guó
,
duō
nián
qiú
yáng
jiā
yǒu
chū
cháng
chéng
,
yǎng
zài
shēn
guī
rén
wèi
shí
tiān
shēng
zhì
nán
,
zhāo
xuǎn
zài
jūn
wáng
huí
móu
xiào
bǎi
mèi
shēng
,
liù
gōng
fěn
dài
yán
chūn
hán
huá
qīng
chí
,
wēn
quán
shuǐ
huá
níng
zhī
shì
ér
jiāo
,
shǐ
shì
xīn
chéng
ēn
shí
yún
bìn
huā
yán
jīn
yáo
,
róng
zhàng
nuǎn
chūn
xiāo
chūn
xiāo
duǎn
gāo
,
cóng
jūn
wáng
zǎo
zhāo
chéng
huān
shì
yàn
xián
xiá
,
chūn
cóng
chūn
yóu
zhuān
hòu
gōng
jiā
sān
qiān
rén
,
sān
qiān
chǒng
ài
zài
shēn
jīn
zhuāng
chéng
jiāo
shì
,
lóu
yàn
zuì
chūn
mèi
xiōng
jiē
liè
,
lián
guāng
cǎi
shēng
mén
suì
líng
tiān
xià
xīn
,
zhòng
shēng
nán
zhòng
shēng
gōng
gāo
chù
qīng
yún
,
xiān
fēng
piāo
chǔ
chù
wén
huǎn
màn
níng
zhú
,
jìn
jūn
wáng
kàn
yáng
dòng
lái
,
jīng
cháng
jiǔ
zhòng
chéng
quē
yān
chén
shēng
,
qiān
chéng
wàn
西
nán
háng
cuì
huá
yáo
yáo
háng
zhǐ
,
西
chū
mén
bǎi
liù
jūn
nài
,
wǎn
zhuǎn
é
méi
qián
huā
diàn
wěi
rén
shōu
,
cuì
qiáo
jīn
què
sāo
tóu
jūn
wáng
yǎn
miàn
jiù
,
huí
kàn
xuè
lèi
xiāng
liú
huáng
āi
sǎn
màn
fēng
xiāo
suǒ
,
yún
zhàn
yíng
dēng
jiàn
é
méi
shān
xià
shǎo
rén
háng
,
jīng
guāng
báo
shǔ
jiāng
shuǐ
shǔ
shān
qīng
,
shèng
zhǔ
zhāo
zhāo
qíng
xíng
gōng
jiàn
yuè
shāng
xīn
,
wén
líng
cháng
duàn
shēng
tiān
xuán
zhuǎn
huí
lóng
,
dào
chóu
chú
néng
wéi
xià
zhōng
,
jiàn
yán
kōng
chǔ
jūn
chén
xiāng
jìn
zhān
,
dōng
wàng
mén
xìn
guī
guī
lái
chí
yuàn
jiē
jiù
,
tài
róng
wèi
yāng
liǔ
róng
miàn
liǔ
méi
,
duì
lèi
chuí
chūn
fēng
táo
huā
kāi
,
qiū
tóng
shí
西
gōng
nán
nèi
duō
qiū
cǎo
,
luò
mǎn
jiē
hóng
sǎo
。(
huā
(
kāi
zuò
:
huā
kāi
;
nán
nèi
zuò
:
nán
yuàn
)
yuán
bái
xīn
,
jiāo
fáng
ā
jiān
qīng
é
lǎo
diàn
殿
yíng
fēi
qiǎo
rán
,
dēng
tiāo
jìn
wèi
chéng
mián
chí
chí
zhōng
chū
cháng
,
gěng
gěng
xīng
shǔ
tiān
yuān
yāng
lěng
shuāng
huá
zhòng
,
fěi
cuì
qīn
hán
shuí
gòng
yōu
yōu
shēng
bié
jīng
nián
,
hún
céng
lái
mèng
lín
qióng
dào
shì
hóng
鸿
,
néng
jīng
chéng
zhì
hún
wéi
gǎn
jūn
wáng
zhǎn
zhuǎn
,
suì
jiào
fāng
shì
yīn
qín
pái
kōng
bēn
diàn
,
shēng
tiān
qiú
zhī
biàn
shàng
qióng
xià
huáng
quán
,
liǎng
chǔ
máng
máng
jiē
jiàn
wén
hǎi
shàng
yǒu
xiān
shān
,
shān
zài
piǎo
miǎo
jiān
lóu
líng
lóng
yún
,
zhōng
chuò
yuē
duō
xiān
zhōng
yǒu
rén
tài
zhēn
,
xuě
huā
mào
cēn
shì
jīn
quē
西
xiāng
kòu
jiōng
,
zhuǎn
jiào
xiǎo
bào
shuāng
chéng
wén
dào
hàn
jiā
tiān
shǐ
使
,
jiǔ
huá
zhàng
mèng
hún
jīng
lǎn
tuī
zhěn
pái
huái
,
zhū
yín
píng
kāi
yún
bìn
bàn
piān
xīn
shuì
jiào
,
huā
guān
zhěng
xià
táng
lái
fēng
chuī
xiān
mèi
piāo
piāo
,
yóu
cháng
róng
lèi
lán
gān
,
huā
zhī
chūn
dài
。(
lán
(
tōng
:
lán
;
piāo
piāo
zuò
:
piāo
yáo
)
hán
qíng
níng
xiè
jūn
wáng
,
bié
yīn
róng
liǎng
miǎo
máng
zhāo
yáng
diàn
殿
ēn
ài
jué
,
péng
lái
gōng
zhōng
yuè
cháng
huí
tóu
xià
wàng
rén
huán
chǔ
,
jiàn
cháng
ān
jiàn
chén
wéi
jiāng
jiù
biǎo
shēn
qíng
,
diàn
jīn
chāi
jiāng
chāi
liú
shàn
,
chāi
huáng
jīn
fēn
diàn
dàn
jiào
xīn
jīn
diàn
jiān
,
tiān
shàng
rén
jiān
huì
xiāng
jiàn
lín
bié
yīn
qín
zhòng
,
zhōng
yǒu
shì
liǎng
xīn
zhī
yuè
cháng
shēng
diàn
殿
,
bàn
rén
shí
zài
tiān
yuàn
zuò
niǎo
,
zài
yuàn
wéi
lián
zhī
tiān
cháng
jiǔ
yǒu
shí
jìn
,
hèn
mián
mián
jué

分享

白居易的诗词欣赏

《禁中晓卧,因怀王起居》

唐代 白居易白居易 唐代

迟迟禁漏尽,悄悄暝鸦喧。夜雨槐花落,微凉卧北轩。

曙灯残未灭,风帘闲自翻。每一得静境,思与故人言。

暂无


分享

《腊后岁前遇景咏意》

唐代 白居易白居易 唐代

海梅半日柳微黄,冻水初融日欲长。度腊都无苦霜霰,迎春先有好风光。

郡中起晚听衙鼓,城上行慵倚女墙。公事渐闲身且健,使君殊未厌馀杭。

暂无


分享

《闲园独赏(因梦得所寄蜂鹤之咏,因成此篇以和之)》

唐代 白居易白居易 唐代

午后郊园静,晴来景物新。雨添山气色,风借水精神。

永日若为度,独游何所亲。仙禽狎君子,芳树倚佳人。

暂无

蚁斗王争肉,蜗移舍逐身。蝶双知伉俪,蜂分见君臣。

暂无

蠢蠕形虽小,逍遥性即均。不知鹏与鷃,相去几微尘。

暂无


分享

《久不见韩侍郎戏题四韵以寄之》

唐代 白居易白居易 唐代

近来韩閤老,疏我我心知。户大嫌甜酒,才高笑小诗。

静吟乖月夜,闲醉旷花时。还有愁同处,春风满鬓丝。

暂无


分享

《采地黄者》

唐代 白居易白居易 唐代

麦死春不雨,禾损秋早霜。岁晏无口食,田中采地黄。

采之将何用,持以易餱粮。凌晨荷锄去,薄暮不盈筐。

暂无

携来朱门家,卖与白面郎。与君啖肥马,可使照地光。

暂无

愿易马残粟,救此苦饥肠。

暂无


分享

《续古诗十首》

唐代 白居易白居易 唐代

戚戚复戚戚,送君远行役。行役非中原,海外黄沙碛。

伶俜独居妾,迢递长征客。君望功名归,妾忧生死隔。

暂无

谁家无夫妇,何人不离坼。所恨薄命身,嫁迟别日迫。

暂无

妾身有存殁,妾心无改易。生作闺中妇,死作山头石。

暂无

掩泪别乡里,飘飖将远行。茫茫绿野中,春尽孤客情。

暂无

驱马上丘陇,高低路不平。风吹棠梨花,啼鸟时一声。

暂无

古墓何代人,不知姓与名。化作路傍土,年年春草生。

暂无

感彼忽自悟,今我何营营。

暂无

朝采山上薇,暮采山上薇。岁晏薇亦尽,饥来何所为。

暂无

坐饮白石水,手把青松枝。击节独长歌,其声清且悲。

暂无

枥马非不肥,所苦常絷维。豢豕非不饱,所忧竟为牺。

暂无

行行歌此曲,以慰常苦饥。

暂无

雨露长纤草,山苗高入云。风雪折劲木,涧松摧为薪。

暂无

风摧此何意,雨长彼何因。百丈涧底死,寸茎山上春。

暂无

可怜苦节士,感此涕盈巾。

暂无

窈窕双鬟女,容德俱如玉。昼居不逾阈,夜行常秉烛。

暂无

气如含露兰,心如贯霜竹。宜当备嫔御,胡为守幽独。

暂无

无媒不得选,年忽过三六。岁暮望汉宫,谁在黄金屋。

暂无

邯郸进倡女,能唱黄花曲。一曲称君心,恩荣连九族。

暂无

栖栖远方士,读书三十年。业成无知己,徒步来入关。

暂无

长安多王侯,英俊竞攀援。幸随众宾末,得厕门馆间。

暂无

东阁有旨酒,中堂有管弦。何为向隅客,对此不开颜。

暂无

富贵无是非,主人终日欢。贫贱多悔尤,客子中夜叹。

暂无

归去复归去,故乡贫亦安。

暂无

凉风飘嘉树,日夜减芳华。下有感秋妇,攀条苦悲嗟。

暂无

我本幽闲女,结发事豪家。豪家多婢仆,门内颇骄奢。

暂无

良人近封侯,出入鸣玉珂。自从富贵来,恩薄谗言多。

暂无

冢妇独守礼,群妾互奇邪。但信言有玷,不察心无瑕。

暂无

容光未销歇,欢爱忽蹉跎。何意掌上玉,化为眼中砂。

暂无

盈盈一尺水,浩浩千丈河。勿言小大异,随分有风波。

暂无

闺房犹复尔,邦国当如何。

暂无

心亦无所迫,身亦无所拘。何为肠中气,郁郁不得舒。

暂无

不舒良有以,同心久离居。五年不见面,三年不得书。

暂无

念此令人老,抱膝坐长吁。岂无盈尊酒,非君谁与娱。

暂无

揽衣出门行,游观绕林渠。澹澹春水暖,东风生绿蒲。

暂无

上有和鸣雁,下有掉尾鱼。飞沉一何乐,鳞羽各有徒。

暂无

而我方独处,不与之子俱。顾彼自伤己,禽鱼之不如。

暂无

出游欲遣忧,孰知忧有馀。

暂无

春旦日初出,曈曈耀晨辉。草木照未远,浮云已蔽之。

暂无

天地黯以晦,当午如昏时。虽有东南风,力微不能吹。

暂无

中园何所有,满地青青葵。阳光委云上,倾心欲何依。

暂无


分享

《三谣。朱藤谣》

唐代 白居易白居易 唐代

朱藤朱藤,温如红玉,直如朱绳。自我得尔以为杖,

大有裨于股肱。前年左选,东南万里。交游别我于国门,

暂无

亲友送我于浐水。登高山兮车倒轮摧,渡汉水兮马跙蹄开。

暂无

中途不进,部曲多回。唯此朱藤,实随我来。瘴疠之乡,

暂无

无人之地。扶卫衰病,驱诃魑魅。吾独一身,赖尔为二。

暂无

或水或陆,自北徂南。泥黏雪滑,足力不堪。吾本两足,

暂无

得尔为三。紫霄峰头,黄石岩下。松门石磴,不通舆马。

暂无

吾与尔披云拨水,环山绕野。二年蹋遍匡庐间,

暂无

未尝一步而相舍。虽有佳子弟、良友朋,扶危助蹇,

暂无

不如朱藤。嗟乎,穷既若是,通复何如,吾不以常杖待尔,

暂无

尔勿以常人望吾。朱藤朱藤,吾虽青云之上、黄泥之下,

暂无

誓不弃尔于斯须。

暂无


分享

《长相思》

唐代 白居易白居易 唐代

汴水流,泗水流。流到瓜洲古渡头,吴山点点愁¤

思悠悠,恨悠悠。恨到归时方始休,月明人倚楼。

暂无

深画眉,浅画眉。蝉鬓鬅鬙云满衣,阳台行雨回¤

暂无

巫山高,巫山低。暮雨潇潇郎不归,空房独守时。

暂无


分享

《华原磬-刺乐工非其人也》

唐代 白居易白居易 唐代

华原磬,华原磬,古人不听今人听。泗滨石,泗滨石,

今人不击古人击。今人古人何不同,用之舍之由乐工。

暂无

乐工虽在耳如壁,不分清浊即为聋。梨园弟子调律吕,

暂无

知有新声不如古。古称浮磬出泗滨,立辨致死声感人。

暂无

宫悬一听华原石,君心遂忘封疆臣。果然胡寇从燕起,

暂无

武臣少肯封疆死。始知乐与时政通,岂听铿锵而已矣。

暂无

磬襄入海去不归,长安市儿为乐师。华原磬与泗滨石,

暂无

清浊两声谁得知。

暂无


分享

《浔阳三题。湓浦竹》

唐代 白居易白居易 唐代

浔阳十月天,天气仍温燠。有霜不杀草,有风不落木。

玄冥气力薄,草木冬犹绿。谁肯湓浦头,回眼看修竹。

暂无

其有顾盼者,持刀斩且束。剖劈青琅玕,家家盖墙屋。

暂无

吾闻汾晋间,竹少重如玉。胡为取轻贱,生此西江曲。

暂无


分享