拼音jiān dǐng
注音ㄐㄧㄢ ㄉㄧㄥˇ
词性 名词 形容词
◎顶端;顶点。
尖 [ jiān ] 基本解释:①锐利的末端或细小的部分。例如~锐。~刻(说话尖酸刻薄)。~酸。打~。~端。 ②感觉敏锐。例如眼~。 ③声音高而细。例如~脆。~嫩。 ④出类拔萃的人或事物。例如技术~子。 详细解释$... [更多解释]
顶 [ dǐng ] 基本解释:①最高的,最上的及最高最上的部分。例如~点。头~。山~。~巅。~尖。 ②用头支承。例如~承。~天立地。 ③支撑,抵住。例如~礼(佛教徒最尊敬的跪拜礼节,两手伏地,以头抵住受拜人的脚)... [更多解释]
jiān dìng
jiàn dīng
jiàn dìng
jiàn dǐng
jiān dīng
jiǎn dìng
shāng yí xià dǐng
xià dǐng shāng yí
yī yán jiǔ dǐng
jiān jiā qiū shuǐ
chūn mǎn rén jiān
wú jiān dōng xià
chūn qiū dǐng shèng
cǎo jiān rén mìng
jiān chí bù xiè
jiān jiā
dǐng lǐ mó bài
dǐng tiān lì dì
wú jiān bù cuī
niú jiǎo jiān
gé gù dǐng xīn
niú dǐng pēng jī
lóng jiān
lóng dǐng chá
jī jiān
gǒu jiān
zhū gān jiān
sān zú dǐng lì
wǔ léi hōng dǐng
jiǔ dǐng
qiān jīn dǐng
yī shí jiān
duàn jiān líng bì
jiān líng
líng kōng jiān
dì yī shí jiān
尖顶,拼音是:jiān dǐng。名词;形容词。意思是: 顶端;顶点。