拼音liù chén
注音ㄌㄧㄡˋ ㄔㄣˊ
六 [ liù ] 基本解释:①数名,五加一(在钞票或单据上常用大写“陆”代)例如~书(古时分析汉字形、音、义而归纳出来的六种造字法)。~甲。~艺(①古时指“礼”、“乐”、“射”、“御”、“书”、“数”六种技艺;... [更多解释]
臣 [ chén ] 基本解释:①君主时代的官吏,有时亦包括百姓。例如~僚。~子。~服。君~。 ②官吏对君主的自称:“王必无人,~愿奉璧往使。” ③古人谦称自己。 ④古代指男性奴隶。例如~仆。~虏。 详细解释$@|... [更多解释]
liù chén
liú chén
yī chén bù rǎn
chén diàn
fēng chén pú pú
wǔ dōng liù xià
wǔ huáng liù yuè
fú guā chén lǐ
chén lǐ fú guā
liù chū fēn fēi
chén āi luò dìng
jūn shèng chén xián
shēn chén
chén piān
pò fǔ chén zhōu
sān tóu liù bì
chén mò guǎ yán
tù qǐ wū chén
tù quē wū chén
chén jì
niú mǎ fēng chén
hǔ chén
yáng máo chén liàng
wǔ yán liù sè
wǔ zàng liù fǔ
liù yuè
liù yī
liù cháo
liù zhǐ
liù qīn bù rèn
liù shén wú zhǔ
qī qíng liù yù
六臣,拼音是:liù chén。意思是: ①.指商代的六大臣:伊尹、伊陟、臣扈、巫咸、巫贤、甘盘。②.指汉初的六反臣:淮阴侯韩信、淮南王黥布、梁王彭越、韩王信、赵相贯高、代王陈豨。③.指唐代注解《文选》的六臣:李善、吕延济、刘良、张铣、李周翰、吕向。④.指唐末的六佞臣:张文蔚、杨涉、薛贻矩、苏循、张策、赵光逢。唐哀帝逊位于朱温,张文蔚、苏循分别为正副册礼使,杨涉、张策分别为正副押传国宝使,薛贻矩、赵光逢分别为正副押金宝使。见《新五代史·唐六臣传序》。