拼音běn cǎo
注音ㄅㄣˇ ㄘㄠˇ
词性 名词
本 [ běn ] 基本解释:①草木的根。例如~草(泛指中药)。无~之木。 ②事物的根源,与“末”相对。例如~末(头尾;始终)。根~(根源;彻底;本质上)。 ③草的茎,树的干。例如草~植物。 ④中心的,主要的。例... [更多解释]
草 [ cǎo ] 基本解释:①对高等植物中除了树木、庄稼、蔬菜以外的茎干柔软的植物的统称;广义指茎干比较柔软的植物,包括庄稼和蔬菜。例如青~。野~。茅~。水~。花~。~鞋。~堂(茅草盖的堂屋,旧时文人以此自称山... [更多解释]
běn cāo
cùn cǎo chūn huī
cǎo zhǎng yīng fēi
cùn cǎo bù shēng
shuǐ cǎo fēng měi
chūn huī cùn cǎo
bǎi cǎo quán yú
cǎo mǎn líng yǔ
cǎo yǎn fēng cóng
cǎo jiān rén mìng
fǔ cǎo
yī běn zhèng jīng
hán cǎo
líng yǔ shēng cǎo
shǔ wěi cǎo
tù zǐ bù chī wō biān cǎo
tù ér bù chī kē biān cǎo
lóng xū cǎo
lóng cǎo
yáng zhēn kǒng cǎo
gǒu wěi cǎo
zhū cǎo
zhū lóng cǎo
shǔ mǎng cǎo
niú bàng cǎo
lóng yá cǎo
shé wǎng cǎo
shé cǎo
shé xián cǎo sàn
jī luò cǎo péng
gǒu ěr cǎo
本草,拼音是:běn cǎo。名词。意思是: ①.我国古代记载药物的著作。因以草类居多,故称为“本草”。②.神农本草经的简称。参见“神农本草经”条。