拼音zhǔ fù
注音ㄓㄨˇ ㄈㄨˋ
主 [ zhǔ ] 详细解释:动词 1.灌入。通“注”。 英文 :pour; 引证 :主量必平,似法。 —— 《荀子》 2.另见 zhǔ。 [更多解释]
父 [ fù ] 基本解释:①老年人。例如田~。渔~。 ②同“甫”。 详细解释:名词 1.对有才德的男子的美称,多附缀于表字后面。 英文 :courtesy name; 引证 :维师尚父,时维鹰扬。 —... [更多解释]
zhū fù
zhú fú
zhǔ fù
zhù fǔ
zhù fū
zhú fū
zhù fù
zhū fú
zhù fú
zhǔ fú
zhū fū
zhū fǔ
míng fù qí shí
fù yōng fēng yǎ
fù yú chūn qiū
fù yǔ fān yún
fù yú wán kàng
fù jīng qǐng zuì
rěn rǔ fù zhòng
gài fù
rú shì zhòng fù
fù rú jiē zhī
bù yóu zì zhǔ
shǔ fù wō cháng
shǔ fù jī cháng
shǔ fù
gāo zhān yuǎn zhǔ
shé pán guǐ fù
shé fù
shé fù duàn wén
shé fù duàn
qián fù hòu jì
yáng fù lái
yáng fù
gǒu fèi fēi zhǔ
niú zhǔ fàn yuè
niú fù shū
niú zhǔ xī
niú zhǔ
hǔ fù
hǔ fù yú
主父,拼音是:zhǔ fù。意思是: ①.古代婢妾、仆役对男主人的称呼。②.战国时赵武灵王让国于其子惠文王,自称“主父”。见《史记·卷四三·赵世家》。③.复姓。赵武灵王号主父,其后支孙乃以之为氏。如汉朝有主父偃。