拼音lóng shuò
注音ㄌㄨㄥˊ ㄕㄨㄛˋ
繁体龍朔
◎见“龙荒朔漠”。
龙朔是唐高宗李治的年号。唐朝使用这个年号共近3年。
龙 [ lóng ] 基本解释:①传说中的一种长形、有鳞、有角的神异动物,能走,能飞,能游泳,能兴云作雨。例如~舟。~灯。~宫。~驹(骏马,喻才华出众的少年)。画~点睛。~蟠虎踞。 ②古生物学中指一些巨大的有四肢有... [更多解释]
朔 [ shuò ] 基本解释:①农历每月初一。例如~日。~望(“朔日”和“望日”)。 ②始:“皆从其~”。 ③北方。例如~方。~漠(北方沙漠地带)。~气。~土。 详细解释:名词 1.会意。从月,从屰,屰(... [更多解释]
huà lóng diǎn jīng
shuò yù liú jīn
shuò shí liú jīn
lóng dōng
shuò fēng
lóng fēi fèng wǔ
liú jīn shuò shí
jiāo jīn shuò shí
lái lóng qù mài
shuò guǒ léi léi
shuò xuě
shuò fēng lǐn liè
yuán shuò
chē shuǐ mǎ lóng
bǐ zǒu lóng shé
bā miàn líng lóng
zhōng shuò
lǎo tài lóng zhōng
pū shuò mí lí
shuò dà wú péng
hǔ jù lóng pán
hǔ chāo lóng xiāng
hǔ biàn lóng zhēng
hǔ lüè lóng tāo
hǔ zhì lóng ná
hǔ tiào lóng ná
hǔ wò lóng tiào
龙朔,拼音是:lóng shuò。意思是: 见“龙荒朔漠”。