拼音lóng kǒu
注音ㄌㄨㄥˊ ㄎㄡˇ
繁体龍口
词性 名词
龙 [ lóng ] 基本解释:①传说中的一种长形、有鳞、有角的神异动物,能走,能飞,能游泳,能兴云作雨。例如~舟。~灯。~宫。~驹(骏马,喻才华出众的少年)。画~点睛。~蟠虎踞。 ②古生物学中指一些巨大的有四肢有... [更多解释]
口 [ kǒu ] 基本解释:①人和动物吃东西和发声的器官(亦称“嘴”)例如~腔。~才。~齿。~若悬河。 ②容器通外面的地方。例如瓶子~。 ③出入通过的地方。例如门~。港~。 ④特指中国长城的某些关口(多用作地名... [更多解释]
lòng kǒu
huà lóng diǎn jīng
lóng dōng
mù dèng kǒu dāi
lóng fēi fèng wǔ
lái lóng qù mài
yǔ shuǐ kǒu
kǒu shì xīn fēi
mù zhēng kǒu dāi
chē shuǐ mǎ lóng
bǐ zǒu lóng shé
bā miàn líng lóng
lǎo tài lóng zhōng
niú kǒu zhī xià
hǔ kǒu
hǔ kǒu bá yá
hǔ jù lóng pán
hǔ kǒu yú shēng
hǔ chāo lóng xiāng
hǔ biàn lóng zhēng
hǔ lüè lóng tāo
hǔ zhì lóng ná
hǔ tiào lóng ná
hǔ wò lóng tiào
hǔ kǒu bá xū
hǔ xiào lóng yín
hǔ yuè lóng xiāng
hǔ xué lóng tán
hǔ kū lóng tán
龙口,拼音是:lóng kǒu。名词。意思是: ①.龙的嘴巴。②.地名。在山东省黄县西渤海沿岸,民国三年自辟商埠。